Đời anh như tàu xa bến vắng, lênh đênh qua khắp nẻo đường dọc ngang
Nay anh chấn tiền đồn Ben Hec, ngày mai anh băng rừng qua hạ Lào
Nghìn đêm trong chiến hào, anh đối diện cùng hỏa châu

Làm sao anh dìu em đi phố, đưa em qua khắp nẻo đường tình yêu
Năm xưa gió lạnh đầy vai áo mà anh đâu thấy lạnh đi vào hồn
Vì trên con phố nhỏ, anh vẫn còn vui với em
Hôm nay đã quá xa rồi, em đâu thể chờ người tình xa vạn thuở

Vì tình yêu như cánh chuồn chuồn, khi vui nó đậu khi buồn thì nó bay
Lòng anh không hờn không nuối tiếc, yêu em anh chẳng ngại đời nhà binh
Vai mang súng trận đầu nón sắt, thì anh đâu dám bảo em đợi chờ
Vì tương lai anh nào đâu có gì em ước mơ ...

Post a Comment

Mới hơn Cũ hơn